cô vợ nhỏ mang thai hộ của đại thúc
Chương 50: Đếm ngược cho tới chương kết (H) Giới thiệu truyện Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Đại Thúc - Tác giả: Thảo Nê Mị Truyện được đăng bên trên Truyện 88. Nghiêm cấm xào nấu đăng lại Thể loại: hôn nhân vừa lòng đồng, nam sủng phái nữ, đại thúc loli - hơn nhau 18
Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Đại Thúc. Chương 8: Rốt cuộc. Rốt cuộc (H) - P1. Cao Đạm nhẹ nhàng ôm An Hân Phỉ vào lồng ngực - bế kiểu công chúa đặt cô lên giường, với tay buông màn xuống. Hai người mặt đối mặt ngồi trên giường, mặt cô ửng đỏ, thẹn thùng cúi
Đọc truyện Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Đại Thúc miễn phí, cập nhật chương mới nhất nhanh chóng, đã hoàn thành. Hỗ trợ đọc truyện trên di động, máy tính, máy tính bảng.
VỢ NHỎ MANG THAI HỘ CỦA ĐẠI THÚC. Đề Cử . Đọc Truyện Theo Dõi (0) 6.33/10 trên tổng số 3 lượt đánh gi
Bạn đang xem: Cô Vợ Mang Thai Hộ Của Đại Thúc. Mang bầu hộ vì mục tiêu thương mại: Là vấn đề một tín đồ mang thai cho những người khác bằng việc vận dụng kỹ thuật cung cấp sinh sản để hưởng lợi về kinh tế hoặc một công dụng khác.
Vợ nhỏ mang thai hộ của đại thúc. Đánh giá: 6.5 / 10 từ 3 lượt. Bất ngờ vào một ngày gia đình của An Hân Phi đột nhiên gặp phải biến cố, nên An Hân Phỉ bắt buộc phải cùng Viện trưởng bệnh viện Nhân An kết hôn sinh con. Cùng nhau trãi qua thời gian chung sống lại từng
knowtibilca1982. ========Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại ======== Thể loại hôn nhân hợp đồng, nam sủng nữ, đại thúc loli - hơn nhau 18 tuổi, HBất ngờ vào một ngày gia đình của An Hân Phi đột nhiên gặp phải biến cố, nên An Hân Phỉ bắt buộc phải cùng Viện trưởng bệnh viện Nhân An kết hôn sinh con. Cùng nhau trãi qua thời gian chung sống lại từng chút từng chút giao phó thể xác và tinh thần cho anh....
là trang tổng hợp truyện audio Mp3 chọn lọc cũng như theo yêu cầu của thính giả nghe truyện. Nhiều đầu truyện audio full, audio tiên hiệp sắc, audio ngôn tình sắc sủng, truyện đam mỹ audio, audio sắc H thịt, Tiên Hiệp Sắc nặng audio, Đô thị sắc nặng audio, Linh dị sắc nặng audau. Nghe truyện audio không quảng cáo full truyện hay
Hai người tiểu biệt thắng tân hôn, xa nhau gần một cái tuần, bất kể về mặt sinh lý hay trong lòng, đều cực kì thương mến nhớ nhưng nhau. Bữa tối ăn qua loa rồi lại kìm lòng không nổi lăn lộn đến cùng nhau, lăn qua lộn lại thẳng đến rạng sáng cả hai mới thiếp sớm, tinh thần Cao Đạm ""hớn hở"" hơn trăm lần rời khỏi giường, tối hôm qua túng dục với anh mà nói không có chút ảnh hưởng nào, trên mặt cũng không thấy dấu vết mệt mỏi. Nhìn bà xã ngủ ở một bên, mặt mày trở nên nhu hòa, không kìm lòng được ở trên má cô in xuống một nụ hôn. Rồi sau đó, xốc chăn lên, sợ làm kinh động đến bé cưng đang ngủ mơ, anh cực kì cẩn thận xuống một thân trần trụi, dáng người đẹp đẽ không bỏ sót hiện ra, dương vật dưới háng nửa mềm, anh cũng không để ý lắm, mở ngăn kéo lấy quần lót mặc vào, vào phòng tắm rửa mặt rồi thay đồ thể thao, như thường lệ ra ngoài chạy khi anh chạy về, thấy An Hân Phỉ vẫn còn ngủ, liền vọt vào tắm rửa, mặc tạp dề hóa thân thành ông chồng tốt, ""nhị thập tứ hiếu""[1] đi chuẩn bị đồ ăn sáng. So với bữa sáng kiểu Tây có trứng rán với chân giò hun khói thì anh thích bữa sáng cháo loãng màn thầu kiểu Trung hơn nhiều. Không như một bộ phận nhiều nam giới có thân phận có địa vị cho rằng ""quân tử xa nhà bếp"", Cao Đạm cảm thấy có thể nấu cơm vì người mình yêu là một chuyện thực sự hạnh phúc, như vậy phu nhân Cao có thể thường xuyên được ăn cơm tình yêu của gạo kê đã nấu chín mềm, bánh bao nhân trứng sữa cấp đông mua ở siêu thị cũng được hấp hơi đến mềm mại, ngài Cao tay chân lanh lẹ chuẩn bị xong cơm sáng, tự giác đi vào phòng ngủ đánh thức phu nhân ngồi ở mép giường, nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay như ngó sen lộ ra bên ngoài của ai đó "Bé con, dậy ăn sáng""Ừm, mệt lắm, không ăn đâu" mắt cô cũng không mở, lẩm bẩm nói xong lại vùi đầu trong chăn không khỏi buồn cười, cô bé nhỏ trước mặt mình ngày càng thể hiện rõ ra bản chất thật của cô, anh thấy thực vui mừng cũng thực thỏa cô thật sự mệt mỏi, biết được tối hôm qua cô cực kì vất vả nên cũng không hề nhiều lời, ăn sáng rồi để phần cô ở trong nồi, trên đầu giường để lại tờ giấy, rồi cầm cặp công văn đi làm.......Mặt trời lên cao, An Hân Phỉ mới cảm thấy đã giấc, giãn cơ duỗi duỗi người, dụi mắt, liền nhìn thấy tờ giấy Cao Đạm để lại trên đầu giường.【 Cơm sáng ở trong nồi, đun nóng lại rồi hãy ăn, cục cưng ngoan ngoãn nghe lời, nếu không, hừ hừ, xem anh trở về có đánh mông em không nhé —— tiên sinh Cao lưu lại 】Cô cầm tờ giấy, kéo ra nụ cười mỉm dịu dàng, cất tờ giấy cẩn thận, thay quần áo ở nhà sửa sang lại giường đệm rồi đi tắm, giỏ đựng quần áo bẩn trong phòng tắm còn đựng ga trải giường dính đầy dịch thể của hai người tối hôm qua, cô đỏ mặt không xem bỏ nó vào máy giặt, rửa mặt xong nghe lời đi đun lại thức cơm xong, cô phơi trải giường đã giặt xong, thu dọn phòng qua loa rồi cầm hộp kem ngồi ở phòng khách xem TV. Bỏ hai hộp kem vào bụng, cô cảm thấy bụng hơi khó chịu liền nằm trên giường, xong lại ngủ Đạm ở trong viện báo mình về nhà sớm, thấy An Hân Phỉ còn nằm trên giường ngủ, tưởng tối hôm qua mình quá kịch liệt làm cô bị thương, vội vàng sờ sờ đầu cô, không phát sốt. Lại xốc lên chăn thấy trên quần lót cô có vết máu, anh kinh hãi, cởi ra kiểm tra tới lui mới phát hiện, cô tới kì kinh nguyệt, nhất thời dở khóc dở cười."Bé con, kì kinh nguyệt hàng tháng của em em cũng không biết sao?"Trong nhà không có băng vệ sinh, Cao Đạm ra cửa hàng mua cho cô băng vệ sinh miên cùng đường đỏ, khi tính tiền không có chút lúng túng, dường như điều này hết sức bình khi về nhà dùng khăn bông thấm nước ấm lau sạch cho cô, giúp cô đóng băng vệ sinh đàng hoàng. Lại cho cô uống nước đường đỏ "Bé con, uống chút nước đường đỏ nào"Cô dựa vào ngực anh ừng ực ừng ực uống nước cô uống xong, Cao Đạm đặt chén rỗng ở một bên rồi cởi giày lên giường đem cô ôm vào trong ngực, bàn tay to nóng hầm hập phủ lên bụng nhỏ của cô giúp cô làm ấm."Cô bé này cứ tham đồ lạnh đi" vừa lúc đi vứt rác anh đã thấy hai hộp kem trống không."Đừng mắng em, khó chịu" cô làm nũng vùi trong ngực anh, khoan khoái dễ chịu để mặc anh dùng bàn tay ấm áp mát xa bụng cô."Em thật là!" trong giọng anh tràn đầy bất lực, trên mặt lại là vẻ hạnh phúc.[1] nhị thập tứ hiếu "二十四孝"" là tác phẩm kể lại sự tích 24 tấm gương về sự hiếu thảo do Quách Cư Nghiệp biên soạn vào thời nhà Nguyên. Ông nổi tiếng là một người con hiếu thảo, sau khi cha mất ông đã xuất bản quyển này. Hầu hết các người con hiếu thảo là nam giới báo hiếu cho mẹ già. Các câu chuyện được kể lại xảy ra từ thời Thuấn Đế đến đời Nhỏ Mang Thai Hộ Của Đại ThúcAnh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa
"Ô, hôm nay sao lại về sớm thế này?" Mẹ Cao buông tờ báo trên tay, tháo cặp kính viễn thị xuống, rót ly trà cho ba Cao."Con trai con dâu nhà lão Vương về thăm."""Ôi, vừa khéo, con trai ông hôm nay cũng về thăm nhà đây." Vẻ mặt mẹ Cao thần thần bí bí "Còn mang cả con dâu về cho ông nữa đấy.""Cao Đạm đã về?" Ba Cao gật gật đầu, hình như lại nghĩ đến cái gì "Từ từ, bà vừa mới nói cái gì, con dâu?!" Ông đột nhiên nâng cao Cao vỗ ông một cái, hất hất đầu về phía trên lầu "Nhỏ giọng chút, người ta đang ở trong phòng của Cao Đạm trên lầu đấy.""Là người như thế nào?""Tôi thấy khá tốt, là người an phận thủ thường, nhưng mà tuổi quá trẻ.""Tuổi trẻ, năm nay bao nhiêu rồi?""Cao Đạm nói năm nay mới tốt nghiệp đại học."Nghe nói con trai mình thế mà lại tìm người vợ kém nó tận hơn mười tuổi, ba Cao tay dùng sức gõ cây trượng xuống nền đất, cao giọng mắng trách "Quả thực là càn quấy!""Ba đang nói ai càn quấy thế?" Cao Đạm nắm An Hân Phỉ đi xuống lầu."Tiểu Phỉ, lại ngồi bên cạnh mẹ nào." Vẻ mặt của mẹ Cao từ ái, hướng phía cô vẫy Hân Phỉ nơm nớp lo sợ đến ngồi bên cạnh mẹ Cao, cúi đầu không dám đối mặt với ba Cao đang ""khí tràng [1] cường đại"". Cao Đạm tiện thể ngồi xuống bên cạnh cô, cánh tay tự nhiên mà khoát lên thành ghế sofa sau lưng cô "Ba, con giới thiệu một chút, đây là An Hân Phỉ, vợ của con.""Hừ, thì ra là cánh đã cứng cáp rồi đấy phỏng, kết hôn lấy vợ gả chồng chuyện lớn như thế cũng không cùng cha mẹ thương lượng bàn bạc, tự mình quyết định xằng bậy!" Mắng xong, ánh mắt sắc bén của ba Cao quét sang phía An Hân Phỉ. Như thể là cô dụ dỗ đứa con trai quý báu của An Hân Phỉ như bị gai đâm, nếu bây giờ có cái khe đất thì cô nhất định sẽ chui vào."Phỉ Phỉ, em còn không mau hành lễ lạy cha mẹ đi."Ba Cao giương tay lên "Thôi đừng, tôi không nhận nổi!"Nhất thời tình cảnh trở nên lúng túng, An Hân Phỉ đứng ngồi không yên, mẹ Cao vội vàng ra tay hoà giải "Thôi được rồi, lát nữa lại nói tiếp, ăn cơm trước đã!" rồi hướng vào phòng bếp gọi "Vú Trương, dọn cơm lên thôi!""Vâng, phu nhân""Đi thôi, ăn cơm nào." Mẹ Cao nhìn nét mặt không rõ buồn giận của ba Cao, quay sang lắc lắc đầu với ông con trai quý hóa nhà khi cha mẹ Cao rời đi, Cao Đạm nắm lấy tay An Hân Phỉ "Thực xin lỗi" anh quá nóng vội lắc đầu "Em không sao.""Ăn cơm trước đi, chuyện còn lại cứ để cho anh."Trên bàn ăn, ba Cao ngồi trên ghế chủ nhà, mẹ Cao ở phía bên trái, Cao Đạm cùng An Hân Phỉ ngồi phía bên phải của ông, đồ ăn ngon lành theo thứ tự được mang lên bàn ăn, khi bốn người trong nhà bắt đầu dùng bữa, bên ngoài truyền đến tiếng ô tô."Phu nhân, là cô chủ về nhà."Đang nói, con gái nhà họ Cao, em gái Cao Đạm mang theo đứa con trai bốn tuổi đi vào nhà."Anh đã về rồi à?""Ba, mẹ!""Hừ, mấy ngày nay không thấy cô đâu, hôm nay về làm cái gì?" Thật là, không làm cho người khác bớt lo."Ấy dà, hôm nay hỏa lực của ba cao quá, có phải chơi cờ cùng bác Vương bị thua đúng không ba?""Hừ!"Mẹ Cao nghiêng đầu, liếc ba Cao một cái "Vú Trương, mang thêm chén đũa ra đây.""Cháu chào ông bà ngoại ạ!""Ai u, bé Phàm Phàm của bà ngoại, bà ngoại nhớ con muốn chết rồi."Ba Cao tuy rằng thấy đứa con gái không ngoan ngoãn này vẻ mặt liền không vui, nhưng gặp cháu ngoại thì vẫn mừng rỡ, bộ dáng hòa ái, sờ sờ khuôn mặt của đứa cháu Nghệ vừa mới ngồi xuống đã chú ý đến cô thiếu nữ bên cạnh Cao Đạm, cái đầu lanh lẹ của cô rất nhanh liền hiểu được vị này chính là chị dâu mới của mình, nhưng nhìn qua cũng không lớn hơn cô là bao Nghệ nhướng mày nhìn về phía Cao Đạm, hai anh em tất nhiên là hiểu ý nhau, anh cười gật gật đầu, vẫy tay gọi cháu ngoại lại gần mình, rồi ôm đứa bé vào trong ngực."Cậu ạ!" - Giọng điệu ngây thơ đầy vị sữa của Tiểu Phàm Phàm vang lên."Phàm Phàm ngoan quá, cậu mang quà về cho con đấy, lát nữa con lấy ra chơi được không?""Cảm ơn cậu!" nói đoạn, mắt to bay tới chỗ An Hân Phỉ, cô cũng đang nhìn bé, đứa nhỏ này liếc qua một cái là biết đồ trên người bé toàn quần áo trẻ em xa xỉ, giầy thể thao màu trắng, hai mắt thật to, làn da vừa trắng vừa non vừa mềm, tóc mềm mại, nhìn qua đáng yêu cực kỳ."Cô là bạn gái của cậu sao?""......""Ha ha, con trai, đó là mợ của con đó, mau gọi mợ đi."Cao Tử Phàm hết nhìn cậu đang ôm mình, rồi lại nhìn ""mợ"" ngồi một bên, cuối cùng vươn tay ra trước mặt cô "Mợ ôm một cái~"An Hân Phỉ kinh ngạc nhìn về phía anh, lại nhìn Cao Nghệ trước mặt mình, chỉ thấy hai người đều mỉm cười, vì thế ôm thân mình mềm mại của Phàm Phàm vào trong Cao mẫu nhìn cô ôm đứa cháu nhỏ, tuy rằng động tác có hơi lóng ngóng, nhưng nhìn ra được cô cũng thực thích trẻ con, ba Cao quan sát cô, ánh mắt ông cũng có một tia biến hóa."Con ngoan, xuống thôi, chúng ta ăn cơm, đến với mama nào.""Phàm Phàm không thể ngồi ở chỗ này sao?" Đôi mắt nhỏ ngập nước nhìn An Hân Phỉ."Có, có chứ." Thiên thần nhỏ bé này ấy à, ai có thể cự tuyệt đây."Mama, mợ nói được kìa."Cao Nghệ nhún nhún tỏ ý ""không sao cả"".Vẫn là Cao Đạm sờ sờ mái đầu tơ mềm của cháu nhỏ, dỗ dành "Cậu bảo người làm mang ghế dựa để bên cạnh mợ con, con ngồi chỗ đó, được không?"Tiểu Phàm Phàm gật gật đầu "Vâng ạ."Người một nhà lúc này mới bắt đầu ăn cơm.[1] Khí tràng cường đại ""气场强大"" khí tràng 气场 là năng lượng vô hình của con người - theo Triết học Trung Quốc và Đạo giáo, nó - dù ít hay nhiều - là thứ có thể nắm chắc quy luật tự nhiên. Người thuận theo quy luật tự nhiên, khí tràng càng lớn; người rời xa quy luật tự nhiên, khí tràng lại càng nhỏ. Quy luật tự nhiên cùng quy luật hoạt động của thân thể và tâm trí con người vừa vặn thống nhất với nhau [...] Trích baikeTóm lại ở đây hiểu là ba Cao đang max tức giận, vậy thôi =.=""
cô vợ nhỏ mang thai hộ của đại thúc